những ngày mới
những ngày mới
đây là tên của một truyện ngắn của thạch lam mà mình từng đọc qua. nếu có điều gì xuyên suốt nhất truyện này, đó có lẽ là sự trở về và làm lại từ đầu, kết nối lại với những gì ta tin rằng có giá trị.
mình đã từng muốn viết những cuốn tiểu thuyết loại dostovesky, dickens, với cả murakami, nhưng trong khoảng thời gian đọc một thoáng ta rực rỡ ở nhân gian của ocean vuong và bật khóc ở h mart của michelle zauner, hai cuốn sách ấy đã khiến mình có sự chuyển hoá sâu sắc về những giá trị trong đời và trong cả việc sáng tác nghệ thuật: có phải là ta luôn đuổi theo những điều đao to búa lớn hay không? khi đọc lời đề tựa của họ, mình cảm thấy mình nhỏ bé và bất lực khi không kể được câu chuyện gì ra hồn về nhà mình. nhà mình cơ đấy.
việc viết
đừng viết để nổi tiếng, vì điều gì xảy ra sau khi ta nổi tiếng? ta sẽ làm tiếp những gì? và trước khi nổi tiếng, có đáng để mất đi niềm vui ban sơ và gánh lên mình áp lực vô hình của việc trở nên nổi tiếng và thành công hay không?
đừng viết để một hai người cậu từng thích ảnh hưởng hết tất cả nhạc cậu nghe, vì chúng sẽ ảnh hưởng tới cách cậu nghĩ. hãy đi tìm nguồn sáng của riêng mình.
đừng theo đuổi những thứ hạnhp húc xây bằng nền móng của sự tiêu thụ và chiếm hữu, hay của những thứ tách biệt và thoát ly ra khỏi hiện tại (ma tuý, thuốc, rượu, tình dục, tình một đêm, thậm chí là ngấu nghiến đọc tiểu thuyết hay truyện tranh, viết hay tưởng tượng một cái gì đó nhằm trốn tránh thực tại). hãy tập hành phúc một cách tỉnh táo, vì sự tỉnh táo khi hạnh phúc là một phẩm hạnh mà ta thường lãng quên. being happy sober is a virtue that's often forgotten.
về những điều thật sự đẹp đẽ
vì chẳng có gì đẹp đẽ hơn bản lĩnh để sống một đời không hối tiếc.
người mạnh mẽ nhất là người biết tha thứ và nói thẳng những nỗi sợ và giày vò trong tâm hồn của họ.
hãy kết thúc ở nơi con đã bắt đầu.
hãy bắt đầu ở nơi mà con đã kết thúc.
mình sẽ lại bắt đầu,
ở album carrie and lowell của sufjan stevens,
và cuốn thánh kinh chưa bao giờ đọc quá phần torah,
con hứa.
Comments
Post a Comment